Có vui sướng và kích động nhưng cũng có áy náy và hổ thẹn. Hắn ta kích động vì cuối cùng cũng đã tìm thấy Tiểu Quả, còn hổ thẹn là bấy lâu qua bản thân mình đã đối xử với cô ấy thế nào?
Hắn ta đã lấy cô ấy nhưng vẫn luôn lạnh lùng với cô ấy.
Chẳng trách Hoắc Tam Nghiên cũng phải mắng hắn ta là đồ khốn, hắn ta không phải là đồ khốn thì là gì?
...
Ngày hôm sau, đúng giờ hẹn, Hoắc Tam Nghiên và Diệp Tầm cùng tới bệnh viện. Không lâu sau, Ninh Lạc Tiêu cũng tới.
Thấy Ninh Lạc Tiêu tới một mình, Hoắc Tam Nghiên cũng không muốn nói gì. Cô thầm mắng cái tên Bạch Ngạn Xuyên kia, thật đúng là rác rưởi!
Hôm qua cô đã nói là hôm nay vợ hắn phải khám thai, thế mà hắn ta vẫn không đi cùng cô ấy. Đúng là tên chết tiệt, chết tiệt mà!