Mấy chị gái nhà họ Hoắc đều kéo cả nhà đến dự tiệc.
Ninh Lạc Tiêu và Bạch Ngạn Xuyên cũng dắt tay nhau đến tham dự. Bạn bè hai bên đều đến chúc phúc cho lễ kết hôn của bọn họ.
Cuối cũng hôn lễ cũng kết thúc. Cặp vợ chồng mới cưới được đưa về phòng tân hôn ở biệt thự Diệp. Trong phòng tân hôn của bọn họ, Hoắc Tam Nghiên cười nhìn Diệp Tầm, Diệp Tầm cũng cười nhìn lại cô.
Sau khi trải qua biết bao nhiêu khó khăn trắc trở như vậy, cuối cùng hai người cũng nên duyên vợ chồng.
"Bà xã, em là cô dâu xinh đẹp nhất mà anh từng thấy!"
Bận rộn cả ngày, bây giờ Diệp Tầm mới có cơ hội ngắm vợ của mình thật kỹ.
Hoắc Tam Nghiên cũng cười nói: "Ông xã, anh cũng là chú rể đẹp trai nhất mà em từng thấy!"
Hai người nhìn nhau cười rồi ôm lấy nhau.
Sau đó, Diệp Tầm nhìn chiếc giường tân hôn phủ kín hoa hồng, nói: "Bà xã, hôm nay là đêm động phòng hoa chúc của chúng ta, chúng ta phải làm gì đó chứ."
"Làm cái gì cơ?" Hoắc Tam Nghiên hỏi lại.