Ngày hôm sau, Diệp Tầm sai người tìm được một chiếc máy quay rất tốt để đưa cho bọn họ dùng.
Ngoài ra anh ta còn sắp xếp một tiểu đội binh lính cùng đi với bọn họ đến đường biên giới để chụp ảnh tình hình chiến trường một lần nữa.
Khi trở lại từ phía đường biên giới, Hoắc Tam Nghiên không nhìn thấy Diệp Tầm ở trong doanh trại. Sau khi hỏi thăm, cô đi tìm anh ta, xem thử xem bây giờ anh ta đang làm gì.
Lúc này Diệp Tầm đang ở bên ngoài, giám sát đốc thúc binh lính tu sửa chiến hào trên một chiến tuyến.
Anh ta không chỉ giám sát và đốc thúc người khác làm mà còn cởi cả quân trang và áo khoác, tự mình gia nhập, cùng làm việc với đám binh lính.
Cho nên dưới sự hướng dẫn của anh ta, dường như không có binh lính nào lười biếng. Bọn họ thấy ngài Tổng Tư lệnh cũng tự mình ra tay rồi nên không còn có lý do gì để lười biếng nữa.