Lúc uống cà phê xong, Hoắc Tam Nghiên thanh toán rồi hai cô gái cùng nhau rời khỏi.
Bây giờ tâm trạng của cô không còn bị đè nén bi quan như trước nữa mà thay vào đó là sự mong chờ, hi vọng Ninh Lạc Tiêu có thể mang tin tốt về.
Năng lực làm việc của Ninh Lạc Tiêu rất cao, ngay trong đêm đã cho cô câu trả lời, bảo là đã lấy được suất đi cho cô rồi.
Hơn nữa cô ta còn giúp cô tạo ra một thân phận mới, đó là một phóng viên thực tập nam. Hoắc Tam Nghiên không hề suy nghĩ đã đồng ý luôn.
Thời gian xuất phát là chiều ngày hôm sau, từ khi xác nhận lấy được vị trí, Hoắc Tam Nghiên đã bắt đầu công tác chuẩn bị.
Sáng ngày hôm sau, cô tới công ty, giao hết những công việc gần đây cho Phó Tổng Giám đốc, còn mình thì xin nghỉ phép một thời gian.
Không một ai biết cô đi biên giới. Cô đã bảo thư ký đặt vé đi Phù Cát du lịch nên mọi người trong công ty đều nghĩ Tổng Giám đốc của bọn họ thật sự đi đến đó.