Lại nhắc tới kỹ thuật!
Bây giờ cái từ "kỹ thuật" này đã trở thành vết thương của Diệp Tầm rồi!
Cũng không thể trách kỹ thuật anh ta kém được. Anh ta mới chỉ được luyện tập những gì mình biết trên người Hoắc Tam Nghiên thôi, không giống với mấy cậu ấm phong lưu, mỗi ngày có thể đổi một cô khác nhau để mà luyện được.
Kỹ thuật tệ là lỗi của anh ta à?
Vì sao lúc trước Hoắc Tam Nghiên không thẳng thắn nói với anh ta chứ?
Như thế, anh ta có thể đi tìm chút tài liệu, đóng cửa tự mình nghiên cứu mà!
Bây giờ càng nghĩ càng cảm thấy lỗ. Lúc trước khi mà còn ở Đoàn số 1, mấy anh em dưới trướng đều bảo anh ta xem "phim con heo" để học tập. Thế mà lúc đó anh ta lại từ chối thẳng thừng, đúng là không có mắt mà!
Lúc Diệp Tầm lấy lại tinh thần thì Bạch Ngạn Xuyên đã đứng trước mặt anh ta. Hắn ta hỏi với vẻ hứng thú: "Có dám thi không nào? Không phải là sợ thua tôi đó chứ?"
"Cút! Tôi mà sợ tên gay như anh à!" Diệp Tầm nhận lời khiêu chiến.