"Đúng vậy, là hội viên kim cương."
Hoắc Tam Nghiên nhấn mạnh mình là khách hàng cao cấp nhất ở đây.
Mọi người đều biết tiệm spa này là nơi cao cấp nhất Mặc Thành, hội viên cấp kim cương của toàn thành phố chỉ có khoảng 10 người. Cô nói như vậy là muốn nới rộng khoảng cách với Ninh Lạc Tiêu.
Cô không ngờ là mắt Ninh Lạc Tiêu lại sáng lên: "Trùng hợp quá, tôi cũng là hội viên kim cương."
"..."
Hoắc Tam Nghiên nghe vậy thì chỉ cười, không nói thêm gì nữa.
Cô thầm quyết định, hôm nay spa ở đây một lần cuối thôi rồi sẽ hủy cái thẻ kim cương này. Cô không thèm đi chăm sóc da cùng một nơi với Ninh Lạc Tiêu.
Nhân viên đã bắt đầu, hai người được sắp xếp nằm song song với nhau, ở giữa có một lối đi khoảng 2m.
Ninh Lạc Tiêu chủ động bắt chuyện với Hoắc Tam Nghiên: "Tổng Giám đốc Hoắc đi spa là để chuẩn bị tham gia bữa tiệc ở khu nghỉ dưỡng vào buổi tối à?"