Diệp Tầm hơi lo lắng và cũng rất mơ màng không hiểu lắm: "Anh phải thay đổi thế nào đây? Em cảm thấy anh sai ở chỗ nào? Anh đối xử với cô ấy rất tốt, hận không thể moi tim ra cho cô ấy xem, cưng như cưng trứng, hứng như hứng hoa. Cả ngày chỉ nghĩ đến cô ấy, như vậy còn chưa đủ tốt hả?"
"Được rồi, ai cũng biết anh đối xử tốt với chị ấy, anh cũng là một người rất tuyệt vời, nhưng anh đã từng nghĩ rằng yêu một người cũng phải có mức độ chưa?"
"Mức độ gì?"
"Nói một cách đơn giản là hai người ở bên cạnh nhau, cũng giống như đang đứng trên một cái cân tiểu ly vậy. Hai người phải trao cho đối phương giống như những gì đối phương đã trao cho mình, vậy thì cái cân này mới có thể duy trì được sự cân bằng."
Cảnh Hi lại nói thêm: "Anh tự ngẫm nghĩ lại đi, ban đầu, chị Ba yêu anh như phát điên mà anh lại lạnh lùng như băng giá."
"Lúc đó, chắc chắn cán cân của hai người đã bị lệch, đầu bên chị Ba nặng, đầu bên anh thì nhẹ."