Mời anh tham dự tiệc rượu ư, đừng cho rằng anh không dám đến!
"Tối nay 9 giờ, tại nhà hàng Thánh Cảnh. Không gặp không về."
"..."
Bạch Ngạn Xuyên đi ra ngoài, bỏ lại Diệp Tầm đứng ở đó, còn đang suy nghĩ về câu nói cuối cùng của hắn ta. Không gặp không về, sao anh cứ thấy nó là lạ?
Trong quán cà phê, Hoắc Tam Nghiên chờ Bạch Ngạn Xuyên trở lại, sau đó hai người cũng không tiếp tục trò chuyện mà chuẩn bị rời khỏi đây.
"Tôi đưa cô về công ty nhé!" Bạch Ngạn Xuyên nói.
"Không cần, tôi tự lái xe tới đây." Hoắc Tam Nghiên khoát tay, lấy chìa khóa xe.
"Được rồi, buổi tối tôi đến đón cô." Bạch Ngạn Xuyên nói.
"Cũng được, gần đến nơi thì anh gọi cho tôi."
Hoắc Tam Nghiên và Bạch Ngạn Xuyên cùng rời quán cà phê, mỗi người lên xe của mình rồi đi khỏi.
Diệp Tầm nấp trong góc tối, thấy người phụ nữ của mình không ngồi xe của người đàn ông khác thì trong lòng thầm thở phào một tiếng.