"..." Hoắc Tam Nghiên không trả lời mà chỉ trợn mắt nhìn anh, Diệp Tầm đã nhận được ánh mắt cảnh cáo: "Được được được, anh không hỏi, không hỏi nữa. Buổi tối xong việc thì gọi cho anh, anh đến đón em."
"Biết rồi."
Diệp Tầm hậm hực thu lại ánh mắt rồi rảo bước ra ngoài, nhưng trước khi đi anh ta vẫn quyết định đến nhà vệ sinh một chuyến.
Tại nhà vệ sinh nam.
Bạch Ngạn Xuyên đang đứng trước bồn rửa tay, chợt thấy trong gương xuất hiện một bóng người cao lớn ngay sau lưng mình.
Hắn ta ngước mắt nhìn một chút, rồi cười nhẹ, rút một tờ giấy ra lau sạch hai tay, sau đó ném vào thùng rác, cuối cùng mới nhìn về phía Diệp Tầm.
"Anh Diệp cũng đến nhà vệ sinh sao?"
Diệp Tầm nhìn chằm chằm Bạch Ngạn Xuyên mấy giây, rồi dùng tốc độ nhanh như sét đánh mà túm lấy cổ áo, đẩy hắn ta vào tường. Một tay anh ta nắm chặt thành nắm đấm, nện một cú xuống bên cạnh mặt hắn.