Trong ánh mắt kinh ngạc của Cảnh Hi, Hoắc Vân Thâm cầm chiếc nhẫn trong tay cô, và đeo vào ngón áp út cho cô.
Nhìn cảnh tượng như vậy, trong đầu cô bỗng nhiên thoáng hiện cảnh tượng lãng mạn vào ngày sinh nhật mình, cách đây ba năm.
Anh chuẩn bị bữa tối lãng mạn trong ánh nến, và đeo chiếc nhẫn kim cương này lên ngón áp út của cô...
A...
Cô nhớ ra rồi!
Người đàn ông trước mắt này, quốc vương Long Quốc chính là Hoắc Vân Thâm - người đàn ông cô từng yêu say đắm!
Cô nhìn anh, nước mắt như từng giọt như châu sa rơi xuống. Khi cô nhìn những người bạn bên cạnh, từng gương mặt quen thuộc, nhưng ký ức liên quan cũng dần hiện lên.
Hóa ra bọn họ đều bị cô quên lãng. Mà bây giờ, cô có thể nhớ ra bọn họ, cũng có thể nhớ lại được những hình ảnh khi mình ở bên bọn họ trước đây.
Cô đã khôi phục lại trí nhớ, hình như tất cả ký ức đã được khôi phục rồi!