Cảnh Hi chống tay định bò dậy nhưng anh lại ôm lấy eo của cô, kéo cô trở lại.
Cơ thể cô lại ngã xuống gối, hai tay bị anh nắm chặt, một nụ hôn nồng nhiệt bắt đầu.
Cảnh Hi căn bản không có cách nào chống cự, thậm chí cô cũng không thể nào phản kháng lại sự cám dỗ của anh. Được anh hôn dịu dàng thế này, ban đầu còn hơi cứng nhắc, nhưng sau đó cô dần dần lạc mất phương hướng.
Thật ra cô rất lo sợ, sợ bản thân không khống chế được tim của mình, không thể từ chối anh mà dần dần yêu anh, đồng thời hưởng thụ nụ hôn của anh.
Bị anh trêu chọc như vậy, thậm chí cô còn muốn nhiều hơn nữa.
Nhưng mỗi lần như vậy, anh lại không hề tiếp tục những hành động phía sau, mà dừng lại rất đúng lúc.
Cảnh Hi biết, là anh nể tình cô đang mang thai, mới không dám đụng đến cô.
Nhưng bây giờ cô đã qua ba tháng rồi, theo lý mà nói thì có thể làm chuyện gì gì kia rồi chứ nhỉ?
Ôi chao, nhận ra mình vọng tưởng được gì gì kia với anh, Cảnh Hi vô cùng xấu hổ.