Cảnh Hi biết được, thì ra mai chính là sinh nhật của bệ hạ. Vậy anh không thể đón sinh nhật cùng các con rồi.
"Vậy ngày mai chúng ta làm gì?" Cảnh Hi lại hỏi.
"Không cần làm gì cả." Hoắc Vân Thâm nhìn cô, ánh mắt sâu xa: "Hoặc là, làm chút gì đó cũng được."
Cảnh Hi cảm nhận được sự nóng bỏng trong ánh mắt của anh thì lập tức nhận ra anh đang ám chỉ điều gì. Cô chỉ cảm thấy da đầu tê rần, nhanh chóng viện lý do: "Vậy hay là ra ngoài dạo một vòng, đây là lần đầu tôi đến đất nước này đấy."
Hoắc Vân Thâm cười mà không nói gì. Trong lòng anh nghĩ, nơi này là nơi em quen thuộc nhất, chẳng qua em chưa nhớ lại mà thôi.
Cô đã muốn ra ngoài đi dạo thì Hoắc Vân Thâm cũng làm theo ý nguyện của cô. Anh lập tức căn dặn cấp dưới, bảo Ngân Phong chuẩn bị để ra ngoài.
Nếu nói chuyến đi lần này của quốc vương là một chuyến đi bí mật, thì chuyện đi ra ngoài du ngoạn tiếp theo, phải nói là thâm nhập vào tầng lớp thấp.