Hoắc Vân Thâm thở dài trong lòng. Sau đó, anh dùng điện thoại của cô gọi vào số điện thoại của mình.
Sau khi chuông reo thì tắt máy. Anh trả điện thoại cho cô rồi bảo: "Cô đi làm việc trước đi!"
"À, vâng."
Giờ cứ để cô đi trước đã. Đợi anh nói chuyện với chị Ba xong rồi đến tìm cô sau vậy.
...
Hoắc Tam Nghiên đang ở trong văn phòng Tổng Giám đốc. Cô đã nhận được thông báo từ trước và đã dặn cấp dưới pha trà trước.
Đợi Hoắc Vân Thâm đến thì trà vừa được pha xong.
"Em trai quốc vương thân mến của chị, ngọn gió nào đã đưa em đến đây vậy?"
Khi Hoắc Tam Nghiên nhận được tin báo, cô còn không tin anh sẽ đến. Đợi đến khi anh xuất hiện, cô mới dám tin vào mắt mình.
Vị quốc vương ngày bận trăm công ngàn việc lại có thời gian đến cái miếu nhỏ của cô sao, chắc chắn là có việc nhờ vả.
"Chị Ba à, em đến tìm chị có chút việc."
Hoắc Vân Thâm ngồi xuống. Hoắc Tam Nghiên ngồi cạnh anh, ôn tồn hỏi: "Có chuyện gì vậy?"