Nước E và Long Quốc chỉ cách nhau một đường biên giới, bọn họ không đi bằng máy bay mà chọn đi bằng xe hơi.
Đi xe hơi có thể tiện đường thưởng thức phong cảnh ven đường nên hai đứa trẻ con rất phấn khích. Trong khi đó, Anh Bảo lại hơi im lặng hơn một chút.
Thật ra, càng tiếc gần đến nước E thì lại càng khiến người khác cảm thấy khó chịu buồn bã hơn.
Không ai có thể hiểu được tâm trạng của Hoắc Vân Thâm lúc này nặng nề đến mức nào.
Quay về nước E cũng giống như là quay về nơi khiến anh đau lòng, nơi này chứa đựng quá nhiều kỷ niệm liên quan đến anh và Cảnh Hi.
Đi không lâu lắm, đội xe hào nhoáng của vương thất lái thẳng đến Lin City, đi tới Phủ Tổng thống.
Harry Wei và Cảnh Như Nguyệt nhận được thông báo trước nên đã ra ngoài tiếp đón sẵn.
Hoắc Vân Thâm dẫn bọn trẻ xuống xe, bé Nho gặp được ông bà ngoại thì giống ý như chim con bay về rừng, chạy nhào đến chỗ bọn họ.
"Ông ngoại! Bà ngoại!"