Vào buổi tối, vì để ngủ chung với bé Táo nên Cảnh Hi đã sang phòng của cậu bé ngủ. Bé Táo ngủ rất say trong vòng tay cô nhưng đúng lúc này, cánh cửa phòng được mở ra và có một luồng ánh sáng chiếu vào trong căn phòng mờ tối ấy.
Cảnh Hi quay đầu, cô vặn bật đèn ngủ thì nhìn thấy bé Nho trong bộ đồ ngủ đang lén lút tiến lại gần, đứng trên thảm với đôi chân trần.
"Có phải là vương tử nhỏ không?"
"Dì Tiểu Hi!"
"Con vẫn còn chưa ngủ sao?"
"Con cũng muốn giống anh Ngưu Ngưu được ngủ chung với dì, có được không ạ?" Đôi chân trần của bé Nho thay phiên nhau giẫm xuống thảm. Hành động này cho thấy cậu bé hơi lo lắng, sợ rằng bản thân sẽ bị từ chối.
"Được chứ, con lên đây đi!"
Sau khi được sự cho phép, cậu bé nhanh chóng chạy đến, lần theo cạnh giường mà trèo lên.
Cứ thế, trong vòng tay của Cảnh Hi, mỗi bên một cậu bé.