"Chào anh Hoắc."
Cả Phương Tiểu Tranh và Vương Đại Trí đều chào hỏi, Hoắc Vân Thâm nở nụ cười gật đầu với Phương Tiểu Tranh.
Thế nhưng, lúc nhìn sang Vương Đại Trí, đôi mắt vốn sáng ngời của anh đột ngột mang theo ý lạnh sắc bén.
Ánh mắt đe dọa đó khiến Vương Đại Trí run rẩy trong lòng, lần đầu tiên tiếp xúc gần gũi với nhân vật lớn, Vương Đại Trí nuốt nước bọt ừng ực, cân bằng lại tâm lí.
Nhất là đôi mắt kia của Hoắc ảnh đế rõ ràng mang theo địch ý, sao lại thế nhỉ?
Hình như mình chưa từng đắc tội anh ta mà?
Hứa Hi Ngôn không hiểu sao Phương Tiểu Tranh và Vương Đại Trí vừa tới, bầu không khí vốn hòa hợp lại trở nên hơi kỳ lạ như vậy?
Người đầu tiên đánh vỡ không khí kỳ lạ này chính là Anh Bảo. Bé thấy đám người Phương Tiểu Tranh tới, lập tức vui vẻ chạy ra đón, ôm đùi bọn họ: "Mommy Tranh Tử! Chú Đại Trí!"
"Ừm, Anh Đào ngoan quá!"