Cậu bé lặng lẽ giấu hai cánh tay ngăm đen của mình ra sau lưng.
Phản ứng của Tiểu Thiết Ngưu lập tức bị Cảnh Hi bắt gặp. Cô cũng đoán mang máng được rằng vương tử nhỏ đã làm cậu bé ngại ngùng. Cô xoa đầu con, nói: "Lại đây, con giúp mẹ nấu ăn nhé!"
Cảnh Hi bước đến nhà bếp, bắt tay vào làm bữa sáng. Tiểu Thiết Ngưu ngồi trong nhà bếp đợi cô.
Bữa sáng đã nấu gần xong. Bên ngoài có tiếng trẻ con, thì ra vương tử nhỏ đã dậy rồi. Cậu bé hỏi dì Lan: "Bà ơi, dì Tiểu Hi đã tới chưa?"
"Tới rồi, đang nấu bữa sáng cho con kìa." Dì Lan dìu cậu bé ngồi xuống, nói: "Chúng ta đánh răng rửa mặt trước có được hay không?"
"Hay quá!" Cậu bé khoái chí.
Trong nhà bếp, Tiểu Thiết Ngưu nghe tiếng của vương tử nhỏ bèn ngẩng đầu hỏi mẹ: "Mẹ, là tiếng của vương tử nhỏ ạ?"
"Đúng rồi, chắc cậu ấy đã dậy. Con có muốn qua với cậu ấy không?"
"Dạ." Tiểu Thiết Ngưu bước xuống ghế, cậu tò mò muốn biết một vương tử nhỏ bằng da bằng thịt là như thế nào?