Cảnh Hi cảm thấy rất buồn cười: "Ha ha, ba của con là phù thủy hả?"
"Có lúc thì ba lợi hại như phù thủy vậy, nhưng cũng có lúc lại không."
"Tại sao vậy?"
"Có lúc ba sẽ rất hung dữ." Bé Nho bắt đầu chê bai cha mình.
"Ừ, đúng vậy, dì cũng thấy ba con rất hung dữ, thật sự rất là khó sống chung. Dì nhìn thấy ba con cũng cảm thấy sợ!"
Lúc bọn họ ở trong phòng bệnh nói những lời đó thì Hoắc Vân Thâm đang đứng cạnh cửa kính bên ngoài phòng bệnh nhìn vào.
Anh giật mình hoảng hốt, tưởng như đang nhìn thấy Cảnh Hi ngồi đó với con trai của bọn họ.
Không, không thể nghĩ như thế được, anh phải cố gắng xóa bỏ thứ ảo giác này.
Hoắc Vân Thâm khẽ lắc đầu, lại tiếp tục nhìn vào bên trong. Kim Tiểu Hi đang nói chuyện với bé Nho, thỉnh thoảng lại dịu dàng động viên bé.