Người phụ nữ trong phòng nghe được giọng nói từ phía sau truyền đến bèn ngoái đầu nhìn lại. Cô thấy người đàn ông chậm rãi tới gần, đồng thời nhìn thấy sự kinh ngạc và mong chờ trong mắt anh.
Nhưng khi nhìn rõ cô là ai, vẻ chờ mong và kinh ngạc này lập tức biến mất.
Đôi mắt sáng ngời của Hoắc Vân Thâm lại tối sầm như tro tàn. Anh quên mất bóng lưng của Kim Tiểu Hi rất giống với bóng lưng của Cảnh Hi.
Sự tương tự này làm cho mỗi lần anh nhìn thấy cô đều sẽ không kìm được mà sinh ra ảo giác, cho rằng cô chính là Cảnh Hi.
Hoắc Vân Thâm phát hiện mình thật sự sai lầm, trong lòng cười gượng lắc đầu. Anh chỉ có thể cố ép xuống cảm giác mất mát khi ảo tưởng trong lòng chợt tan biến.
Tất cả trở lại như cũ, bao gồm nét mặt và vẻ lạnh như băng của anh.
"Hoành Hoành sao vậy?"