Không ai dám tin chuyện này là thật. Cảnh Như Nguyệt dìu Cảnh Hi, vội vàng đi tới phòng chăm sóc.
Cảnh sát đã đến xử lý hiện trường rồi, một đám người vây kín ở cửa.
Không biết vì sao ba y tá trực ban ở phòng chăm sóc đều chết vô cớ. Theo đoạn băng trong phòng giám sát thì có một người đàn ông giả dạng nhân viên điều dưỡng ra tay với bọn họ, và nhân cơ hội đó trộm mất hai đứa nhỏ.
"Con của tôi đâu? Con của tôi..."
Cảnh Hi mặc kệ người khác ngăn cản mà cứ chạy vào bên trong, kết quả đúng là trong phòng chăm sóc thiếu mất hai đứa bé nhà cô, bé Nho và bé Táo.
"A... Con ơi!!!"
Cô không ngăn nổi nước mắt, ngồi thụp xuống đất gào khóc.
Cảnh Như Nguyệt chạy theo cô vào trong, thấy hai đứa bé không còn ở đó nữa thì cũng bắt đầu khóc lóc đau khổ.
"Không! Tôi không tin... Tôi phải đi tìm con tôi..."