Cảnh Hi nói tiếp với Kiều Nhã Hi: "Nhã Hi, cậu cứ an tâm ở đây dưỡng thương. Đợi khi vết thương lành rồi, mình sẽ nhờ anh Phong dẫn cậu về Lin City, còn ở bên trường học thì mình sẽ giúp cậu xin nghỉ phép."
"Cảnh Hi..."
Bây giờ Kiều Nhã Hi đã ở trong hoàn cảnh cưỡi hổ khó xuống, mặc dù không muốn nhận sự chăm sóc từ Phong Ngự Nam, nhưng cô cũng không có lí do gì để làm phiền gia đình nhà Cảnh Hi.
Bây giờ rơi vào tay của Phong Ngự Nam, tận đáy lòng mình, cô cảm thấy mình như đang rơi vào miệng hổ.
"Anh Hoắc, chị Hoắc, tôi dẫn hai người ra cửa."