Ôn Khả Nhi cũng đã dự đoán được rằng bên phía bên kia nhất định có không ít người. Vừa rồi đột nhiên có một loạt vệ sĩ xuất hiện như thế, cũng có thể đoán ra Cảnh Hi kia chắc chắn là người được chú trọng bảo vệ.
Đã như vậy, muốn dạy dỗ mấy người đó, chắc chắn không thể đường đường chính chính mà làm được.
Ôn Khả Nhi suy nghĩ một lúc thì nảy ra được một ý tưởng, sau đó thì thầm vào tai trợ lý của mình.
"Rõ chưa?"
"Đã rõ ạ."
Trợ lý nhận được lệnh, vội vàng rời khỏi đoàn làm phim.
...
Giờ nghỉ trưa kết thúc.
Thời gian vui vẻ buổi chiều đều thuộc về đám trẻ.
Hai người cha đều vô cùng tận tụy, hết lòng vì chúng, dành thời gian cho các bà vợ cùng nhau nghỉ ngơi, trò chuyện.
Buổi sáng, ba người phụ nữ đã đi dạo phố với nhau, đến buổi chiều họ nằm trên ghế, thảnh thơi nói chuyện phiếm, một ngày vô cùng nhàn nhã.
Cảnh Hi quan tâm hỏi: "Nhã Hi, dạo gần đây cậu thế nào? Cái người họ Phong kia còn đến tìm em không?"