Anh Bảo quay đầu lại, cười thật tươi, giữ chặt tay, giẫm lên đầu gối rồi ngồi lên vai hắn.
"Chú Râu Rồng, chúng ta cất cánh đi!"
Mặc Ngự Thiên đứng lên, cõng Anh Bảo đang ngồi trên vai mình chạy vòng vòng trong vườn. Anh Bảo vui đến mức hết cười lại kêu.
Cảnh Hi thấy cảnh tượng này, thầm thở dài, hoàn toàn không còn cách nào khác.
Một lớn một nhỏ chạy vòng vòng trong vườn cả một lúc lâu mới dừng lại nghỉ ngơi.
Anh Bảo trèo xuống khỏi vai của Mặc Ngự Thiên, chạy đến chỗ mẹ và bà nội, cuối cùng nhào vào vòng tay của mẹ.
"Sao rồi? Chơi đã rồi đúng không! Xem đầu con toàn mồ hôi không này."
Cảnh Hi cúi đầu xuống nói với con mình.
Anh Bảo quay đầu nhìn thoáng qua Mặc Ngự Thiên rồi nói: "Bảo Bảo không nóng, nhưng chắc chắn chú đang nóng lắm, người chú ra mồ hôi quá trời. Mommy, Bảo Bảo có thể mời chú Râu Rồng uống nước trái cây không?"
"Được mà!"