Cảnh Như Nguyệt tưởng rằng đó là nhà mà anh trai bà chuẩn bị sẵn, đã sửa sang xong xuôi, chắc sau này mình và ba mình là Cảnh Hoa Đạc sẽ sống chung với nhau ở đó.
Chẳng bao lâu sau, trước mắt bà xuất hiện một vườn hoa hồng đầy lãng mạn. Cảnh Như Nguyệt nhìn vườn hoa trải dài mênh mông bên ngoài, cảm thấy cảnh sắc nơi đây thật đẹp.
Nó khiến bà nhớ lại một thời yêu đương nồng thắm đã qua, khi đó ông nói: "Ánh Trăng Nhỏ, anh muốn trồng cho em một vườn hoa hồng. Anh sẽ chọn ra những loại hoa hồng đẹp nhất trên thế giới trồng ở trong đó, để cho em mở mắt là có thể nhìn thấy hoa tươi nở rộ, để cho em cúi đầu là có thể ngửi thấy hương thơm ngào ngạt."
Lời tỏ tình êm tai như vậy, tựa như mới thốt ra ngày hôm qua, bây giờ vẫn còn đang quanh quẩn bên tai.
Nhưng hôm nay, người nói lời yêu thương ấy, đang nằm trong bệnh viện.
Ngay lúc Cảnh Như Nguyệt đang đau lòng, xe của bọn họ đã dừng lại trong vườn hoa.