Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, có thể là do Hoắc Vân Thâm có nỗi khổ riêng thì sao?
Ví dụ như, anh tin Phật, hôm nay là ngày sinh của Bồ Tát nên anh muốn ăn chay?
Nghĩ như vậy, Hứa Hi Ngôn lại an ủi chính bản thân mình thành công.
Không biết tự giày vò bản thân mất bao lâu, cuối cùng Hứa Hi Ngôn cũng ngủ thiếp đi.
Trong bóng tối, Hoắc Vân Thâm nằm chống tay ngắm nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang ngủ yên của vợ mình.
Xác nhận là cô đã ngủ say rồi, anh mới lặng lẽ bật đèn ngủ, sau đó vén chăn ra, một mình thưởng thức vợ mặc váy ngủ mới.
Thật là đẹp!
Gợi cảm đến chết người.
Váy ngủ của cô mỏng manh mờ ảo, bên trong lại không mặc gì, thân hình quyến rũ lộ hết ra.
Ánh mắt Hoắc Vân Thâm càng thêm sâu, yết hầu cũng lên xuống không ngừng.
Anh thật muốn ôm cô vào lòng, để hai cơ thể hòa vào với nhau.