Nghĩ đến người cha già của mình, nước mắt Cảnh Như Nguyệt lại lã chã một lần nữa.
Cảnh Chiến Nam đưa khăn giấy cho bà lau nước mắt: "Ba cũng rất nhớ em, nếu như ông ấy biết em còn sống, nhất định sẽ rất vui mừng. Nếu như em muốn trở về thì chờ đến lúc thích hợp anh sẽ đưa em về."
"Vâng."
Cái chết của Cảnh Như Nguyệt năm đó đã tạo nên một sự đả kích quá lớn với ông cụ.
Khi đó Cảnh Như Nguyệt muốn gả cho Hứa Tấn Sơn, nhưng Cảnh Hoa Đạc không đồng ý. Lúc ấy quan hệ giữa hai cha con đặc biệt căng thẳng, có lần còn cãi nhau đến mức muốn đoạn tuyệt quan hệ.
Nhưng nói đến cùng thì Cảnh Hoa Đạc cũng vì yêu thương con gái nên mới tức giận.
Nhất là sau khi tin tức vụ việc Cảnh Như Nguyệt lan truyền khắp nơi. Đối với Cảnh Hoa Đạc mà nói, chuyện này chắc chắn là một tai họa bất ngờ ập xuống.
Đã bấy nhiêu năm trôi qua nhưng ông cụ vẫn chưa thoát khỏi nỗi ám ảnh mất đi con gái, mỗi lần nhớ tới đều tự trách đến mức đau quặn tim gan.