Mặc Tà hận không thể bóp chết Cảnh Hi. Sớm biết cô ta không có ý tốt, ông ta sẽ không lơ là, để cô ta tới gặp Cảnh Như Nguyệt.
Mặc Ngự Thiên hiểu rõ mọi chuyện, giải thích: "Những người kia không phải do Cảnh Hi dẫn đến, họ bám theo Lăng Nhi đến. Muốn tìm người, ba nên tìm Lăng Nhi mà hỏi tội."
"Tao mặc kệ! Dù sao chúng nó cũng cùng một ruột cả. Mau đem Nguyệt Nhi của tao trở về cho tao!"
"Ba, ba tỉnh táo lại một chút!"
"Mày bảo tao phải tỉnh táo thế nào? Nguyệt Nhi của tao không còn ở đây nữa rồi!"
Chắc là do Mặc Tà giận quá, lão phun một ngụm máu ra ngoài, người cũng ngã xuống.
"Ba!"
Mặc Ngự Thiên nhanh chóng gọi người đưa Mặc Tà vào phòng, lại cho gọi bác sĩ đến khám.
Sau đó hắn quay đầu hỏi Cảnh Hi: "Là em làm?"
Alice không giải thích nhiều, Mặc Ngự Thiên cũng không biết xử lý cô sao cho được, bởi hắn có thể hiểu được tấm lòng muốn cứu mẹ của cô.