Bây giờ mọi người đã an toàn, tất cả bắt đầu thay quần áo bị ướt, bỏ hết hóa trang ban đầu.
Cảnh Như Nguyệt cũng kéo tấm da mặt giả, thay chiếc váy mà Lam Lăng Nhi tìm cho bà. Đó là một chiếc váy lụa dài màu be có thêu lá cây.
Chiếc váy rất mềm rất mát, phù hợp với thẩm mỹ của người trẻ tuổi, nhưng khi mặc ở trên người Cảnh Như Nguyệt lại không hề khiến người ta thấy phản cảm.
Tuổi của bà như bị đóng băng, nhìn chẳng khác nào một cô gái trẻ vậy. Bà mặc chiếc váy này lên, nhìn còn đẹp hơn cả Lam Lăng Nhi.
Sau khi bà thay váy xong liền đi từ trong khoang thuyền ra, vừa nhìn lướt qua đã thấy được Harry Quinn.
Cảnh Như Nguyệt nhìn tới ngây người. Sao cậu thanh niên trước mắt này lại giống Phong vậy?
Họ gần như là đúc từ một khuôn ra. Nhưng bà có thể khẳng định được, người này không phải là Phong. Cậu ta chắc phải trẻ tuổi hơn Phong rất nhiều.