Người đàn ông này không những đẹp trai mà còn cực kỳ hào phóng.
"Tôi tên là Âu Dương Phỉ Phỉ."
Cô gái tên Âu Dương Phỉ Phỉ như mở cờ trong bụng, chẳng những không trách anh ta mà còn muốn kết bạn với anh ta.
Hứa Hi Ngôn nhìn kỹ gương mặt cô ấy, bỗng dưng cảm thấy cô ấy rất quen, giống như đã từng gặp ở đâu rồi nhưng tạm thời không nhớ ra.
Âu Dương Phỉ Phỉ viết tên và cách thức liên lạc của mình cho anh ta xong thì cũng hỏi cách để liên lạc với anh.
Hứa Hi Ngôn đưa cho cô ấy số điện thoại mà cô dùng lúc ở nước E: "Số điện thoại đây, cô có thể gọi tôi bất cứ lúc nào. Cô Âu Dương có cần gọi một cuộc thử cho chắc chắn không?"
"Không cần không cần, không cần gọi, nếu anh đang có chuyện gì gấp thì anh đi trước đi. Tôi chờ sửa xe xong sẽ liên lạc với anh, được không?"
"Cũng được. Vậy xin lỗi, tôi phải đi trước."
Xe của Hứa Hi Ngôn chỉ bị móp méo một chút nên chốc nữa sửa sơ qua là được.