Nhìn từ góc độ của cô để phân tích, bây giờ Harry Quinn rõ ràng chưa hiểu rõ lòng mình, không biết tầm quan trọng của Lê Nhược Sơ đối với mình thế nào.
Nếu tạm thời để cho Lê Nhược Sơ rời đi một thời gian, thật ra cũng có thể kích thích Harry Quinn một chút. Nói không chừng Lê Nhược Sơ vừa đi, anh ta sẽ phát hiện cô ấy ở trong mắt mình quan trọng tới mức nào?
Hứa Hi Ngôn nghĩ vậy liền có kế hoạch đại khái: "Được rồi, trong thời gian này chị cứ tạm thời tĩnh dưỡng đã. Sắp tới đây em phải quay về nước Z một chuyến, đến lúc đó em sẽ nghĩ cách dẫn chị đi cùng."
"Cảm ơn, cảm ơn em, Cảnh Hi, cảm ơn em."
Lê Nhược Sơ rưng rưng nước mắt, cảm kích nói.
"Chị không cần phải nói lời khách sáo như vậy. Ai bảo chúng ta là chị em tốt chứ!"
Sau khi quyết định chuyện này, đợi đến khi Lê Nhược Sơ tiêm xong và ngủ thiếp đi, Hứa Hi Ngôn mới rời khỏi phòng bệnh.