Cảnh Hi mặc một chiếc váy cưới vô cùng lộng lẫy, phần đuôi váy dài khoảng hơn mười mét. Trên tay cô cầm hoa tươi, hàng mi hơi rủ xuống, từng bước từng bước đi lên điện.
Cả người cô không có một chút vui vẻ nào, toát lên một loại khí chất vừa lạnh lùng lại cao quý.
Cuối cùng Hoắc Vân Thâm cũng nhìn thấy vợ mình, trong lòng vô cùng kích động. Nhìn cô mặc áo cưới đi về phía Mặc Ngự Thiên, anh sắp không thể kìm được sức mạnh hồng hoang trong người.
Nếu không phải có Harry Quinn ở bên cạnh khuyên nhủ, có lẽ Hoắc Vân Thâm đã không thể giữ bình tĩnh từ lâu rồi. Cho dù là ai đi chăng nữa, nếu nhìn thấy người mình yêu gả cho người khác mà vẫn thờ ơ được, thì chỉ có thể nói là người đó căn bản không hề yêu người kia.
Trái tim của Hoắc Vân Thâm dường như đang nhỏ máu, đau đến nỗi hít thở không thông.
Cảnh Hi…
Em không thể gả cho Mặc Ngự Thiên được, Cảnh Hi…