Nước L, ngàn núi vạn đảo trên khắp cả nước đều đang trong trạng thái đèn đuốc sáng rực.
Rất nhiều người đều không hề nghỉ ngơi, đều đang chuẩn bị những bước cuối cùng cho hôn lễ ngày mai của Quốc vương.
Từng hàng người hầu liên tục đưa lễ phục, đồ đạc trang sức mà Vương hậu phải mặc trong ngày mai vào, để Hứa Hi Ngôn lựa chọn.
Nhưng cô lại không hề có hứng thú với buổi hôn lễ chút nào. Cô tựa người vào cửa sổ, ngắm nhìn ánh trăng sáng, nghĩ về người chồng và con gái đang ở nơi xa.
Bây giờ Hoắc Vân Thâm đang làm gì nhỉ?
Có phải cũng giống như cô, đang cùng ngắm ánh trăng?
Anh Bảo thì sao?
Lâu vậy rồi không được gặp mẹ, nhất định cô bé nhớ cô lắm nhỉ?
Liệu có khóc nhè không?
Cô rất muốn rời khỏi nước L để về Bái Kinh. Cô chỉ hận mình không phải là một kiện tướng bơi lội, không thể bơi theo dòng nước để trở về.
Đáng tiếc là, cho dù cô có là kiện tướng bơi lội, cô cũng không thể tùy tiện xuống biển được.