"Cảnh Hi, chào mừng em đến với đất nước của tôi."
Mặc Ngự Thiên đứng cách cô vài mét, mỉm cười nhìn cô.
"Đất nước của anh? Đây là đâu?"
Hứa Hi Ngôn không biết phải hình dung nỗi khiếp sợ trong lòng cô lúc này như thế nào nữa. Cô chỉ biết Mặc Ngự Thiên là kẻ đứng đầu Hắc Vực, nhưng lại không biết hắn còn một thân phận khác… Vua của một đất nước nào đó ư?
"Em sẽ biết nhanh thôi."
Mặc Ngự Thiên không nói cho cô mà sai người "mời" cô bước vào cung điện.
Đẩy một cánh cửa lớn được chạm trổ vô cùng tinh xảo ra, lọt vào tầm mắt cô là một phòng ngủ được bài trí vô cùng tỉ mỉ.
"Đây sẽ là chỗ ở của em."
Mặc Ngự Thiên đưa cô tiến vào, chỉ vào một người phụ nữ gần năm mươi tuổi, giới thiệu: "Cần gì đều có thể nói cho Tổng quản Raya."
Hứa Hi Ngôn không nói gì.
"Nghỉ ngơi sớm một chút. Ngủ ngon, Cảnh Hi."
Mặc Ngự Thiên nói xong liền dẫn người rời khỏi phòng.