Hoắc Vân Thâm gối đầu lên đôi chân nhỏ của vợ, nghiêng đầu nhìn cô bằng ánh mắt thâm tình: "Anh rất đau lòng nhưng anh nghĩ chắc chắn em cũng sẽ đau lòng giống anh. Chuyện như vậy anh không hi vọng xảy ra lần thứ hai đâu."
Hoắc Vân Thâm đã chuẩn bị kỹ rồi, đợi Hứa Hi Ngôn xuất viện anh sẽ phát hành "Chiến dịch ba tháng" tiêu diệt Hắc Vực.
Chỉ có diệt trừ tai họa từ gốc rễ của nó thì mới có thể bình an lâu dài được.
"Người ngoài mà biết chúng ta đã ly hôn thì nhất định sẽ phát điên lên mất!"
"Người khác có điên hay không thì anh không biết nhưng anh thì đã điên rồi đấy!"
Hoắc Vân Thâm ngẩng đầu, gương mặt xinh đẹp của cô trở thành một đường phác họa nho nhỏ trong đôi mắt hoa đào long lanh của anh.
Anh từ từ tiến lại sát cô cho đến khi hơi thở gần trong gang tấc anh mới nói: "Cảnh Hi, anh nhớ em đến phát điên."
Đôi môi mỏng của anh bắt đầu dán lên môi cô.
Chỉ trong vài phút đã nổi lên một trận mưa gió.