Anh Bảo nhìn mẹ thật kỹ, không phát hiện ra điều gì. Nhưng lúc nắm tay mẹ, cô bé lại có cảm giác không giống tay của mẹ!
Chỗ cầm đàn trên tay phải của mẹ có vết chai, nhưng bây giờ sao lại không thấy nữa?
Người đầu tiên phát hiện ra điều bất thường ở Alice lại là Anh Bảo. Để làm rõ xem mẹ có chỗ nào không bình thường, Anh Bảo trèo lên giường bệnh rồi ôm hôn mẹ.
Thế nhưng Alice không có biểu hiện thân thiết với đứa nhỏ như Cảnh Hi vẫn hay làm. Lúc bé con qua ôm cô ta, cô ta lại nghiêng đầu lệch sang một bên, thậm chí còn nhíu mày.
"Mommy, sao mẹ không ôm hôn Bảo Bảo?"
Anh Bảo trước giờ vẫn luôn là một đứa trẻ nhạy cảm, cô bé hơi buồn trước sự thay đổi của mẹ mình.
Alice làm sao biết được bình thường Cảnh Hi chung sống với con như thế nào, chỉ có thể lấy tay đỡ trán rồi trả lời lấp liếm: "Xin lỗi con, bảo bối, mẹ hơi đau đầu."
"Được rồi Anh Bảo, con cùng Thụ Diệp Đại Đại ra ngoài chơi trước đi. Mẹ vừa mới tỉnh lại, cần phải nghỉ ngơi."