"Bây giờ em cũng bằng lòng gả cho anh."
Alice nói.
Đáng tiếc là, người mà Mặc Ngự Thiên cần không phải là cô ta. Hắn hất cằm cô ta ra rồi đứng lên bỏ đi.
Alice nhìn theo bóng lưng hắn rời đi, sự nghi ngờ trong lòng càng lớn hơn. Tại sao cô ta nói cô ta bằng lòng mà hắn lại tỏ ra không vui như vậy?
Lúc Mặc Ngự Thiên đi ra cửa, hắn nhận được điện thoại của phu nhân Bạch Trà. Hắn nhìn dãy số trên màn hình di động, hừ lạnh một tiếng.
Hắn còn chưa gọi điện tìm bà ta, bà ta đã gọi tới trước rồi.
Mặc Ngự Thiên vừa nghe máy, người phụ nữ kia liền hỏi hắn định xử lý chuyện Cảnh Hi như thế nào?
Mặc Ngự Thiên lạnh nhạt trả lời: "Tôi không định xử lý Cảnh Hi."
"Tại sao?" Hiển nhiên phu nhân Bạch Trà không hài lòng: "Tôi nhờ cậu có chút chuyện như vậy mà cậu cũng không làm nổi à?"
"Không phải! Tôi đang muốn nói với bà, năm đó bà có thể giúp ba tôi chiếm được Cảnh Như Nguyệt, bây giờ, tôi cũng muốn bà giúp tôi một tay."