Chereads / Thiên hậu trở về / Chapter 58 - Chương 58: Ngựa tốt có tiếng nhà họ Tư

Chapter 58 - Chương 58: Ngựa tốt có tiếng nhà họ Tư

Hạ Lăng nhìn anh nở nụ cười: "Được, coi như tôi mượn anh."

Lệ Lôi rất buồn bực, cô gái này đúng là chẳng nể mặt, nhất định phải rạch ròi như thế sao? Ánh mắt mấy người con nhà giàu xung quanh rất kỳ lạ, không phải chứ, bọn họ không nghe sai đâu nhỉ? Cô gái này nói "mượn"? Phải biết rằng, những người cóđịa vị như bọn họ chịu ra mặt đánh cược hộ phụ nữ là vinh hạnh của cô ta, chỉ cho mượn như Hạ Lăng thì thật là mất mặt.

Ngay đến cả anh Lệ mà cô gái này cũng không nể mặt?

Dưới ánh mắt kỳ lạ của cảđám người, Lệ Lôi càng buồn hơn, thì thầm: "Đã nói là chưa theo đuổi được rồi."

Đỗ Vân Phong không nhịn được cười ha ha: "Thật hiếm thấy, Lệ Nhị cậu cũng có lúc không giải quyết được." Anh ta vỗ vỗ vai anh em tốt của mình, quyết định giúp anh một tay, quay đầu nói với Hạ Lăng: "Cô gái, tôi cho cô thêm chút tiền cược được không? Nếu như cô cưỡi ngựa thắng, tôi sẽ tặng cho cô một bộ pha trà."

Kiêng tặng quần áo, đồ trang sức cho người phụ nữ của anh em, vậy chỉ có bộ pha trà là an toàn, còn rất đắt.

Hạ Lăng đang định từ chối thì mấy cậu ấm khác cũng tỏ thái độ: "Đúng vậy, cô gái, nếu cô thắng, mấy anh đây cũng sẽ tặng đồ. Nghe nói cô là ca sĩ, vậy tôi đây sẽ tặng cô một dàn âm thanh."

"Tôi tặng cô một thẻ khách quý của câu lạc bộ tập thể hình."

"Tôi tặng cô một chai vang quý."

"Còn tôi..."

Trong một lúc mọi người mồm năm miệng mười hứa hẹn thứ tốt.

Hạ Lăng ngây người không ngờ chuyện sẽ biến thành như vậy. Còn Lệ Lôi lại hớn hở: "Đã như vậy thì tôi không khách khí nữa."

"Đi mau đi mau, ai tặng cậu chứ." Mọi người xua đuổi anh.

Lệ Lôi vẫn mặt mày hớn hở: "Tiểu Lăng, thi đấu cẩn thận, thắng cũng được một khoản to đấy."

Hạ Lăng hoàn hồn, cười khổ. Mặc dù cô có lòng từ chối nhưng cũng không làm gìđược sự nhiệt tình tăng vọt của đám con nhà giàu, cũng không phải vấn đề nguyên tắc, không đáng một lần đắc tội nhiều người như vậy. Vì vậy cô gật đầu: "Vậy thì cám ơn mọi người."

Đám cậu ấm con nhà giàu hoan hô một tiếng, cảm giác thành công vô cùng, nhìn đi, cô gái này không chịu thu quà của Lệ Nhị mà lại chịu nhận quà của bọn họ, cơ hội hiếm cóđểđèđầu Lệ Nhị, cảm xúc này thật sự là quá... sung sướng.

Lệ Lôi dở khóc dở cười, những người này là ai thế. Chỉ là tâm trạng của anh rất tốt khi nhìn nhóm bạn bè của mình cóấn tượng tốt với Hạ Lăng, không hổ là cô gái anh nhìn trúng, vừa gặp mặt đã thu phục được đám công tử nhà giàu như vậy. Anh vô cùng tự hào.

Đám con gái rất ghen ghét nhưng không ai dám thể hiện trên mặt, thậm chí không thể không vui cười với đám công tử nhà giàu đó, có mấy người kỹ thuật diễn kém, vẻ mặt nhăn nhóđến buồn cười.

Vẻ mặt Lý Bối Nhi cũng rúm ró lại, lúc này còn chưa bắt đầu thi đấu màđám con nhà giàu đã thiên vị như thế rồi, nguyên một nhóm tranh cướp tặng quà cho Hạ Lăng, không ai nghĩ thêm phần thưởng gì cho Lý Bối Nhi cô ta. Đáng ghét nhất chính là ngay cả cậu hai Chu cũng hứa hẹn phần quà cho Hạ Lăng mà không đểýđến cô ta. Về khí thế, Hạ Lăng đã bỏ xa cô ta rồi.

Trong lòng Lý Bối Nhi tức phát rồ, hung hăng vung tay: "Đi, đi chọn ngựa!"

Cô ta quyết tâm đợi lên ngựa rồi sẽ nhất định phải khiến đứa con gái thối tha này thua đau đớn!

Một đám người chậm rãi đi tới bãi đua ngựa.

Lệ Lôi như nhớ tới điều gì, kéo tay áo Hạ Lăng, nhỏ giọng nói với cô: "Em biết cưỡi ngựa thật sao?" Cưỡi ngựa là hoạt động giải trí của người có tiền, không có huấn luyện viên chuyên môn, một đống tiền cùng thời gian rảnh rỗi thì không thể cưỡi được, anh từng để cấp dưới điều tra mọi việc của Hạ Lăng, thấy cô thế nào cũng không giống người biết cưỡi ngựa.

Nhưng anh không biết, Hạ Lăng đã trọng sinh.

Hạ Lăng kiếp trước được Bùi Tử Hành nhận nuôi, coi như là một nửa thiên kim nhà giàu. Không, phải nói là thiên kim nhà giàu hơn rất nhiều thiên kim nhà giàu khác, Bùi Tử Hành đối xử với cô kiểu muốn gì cũng có, tiền tiêu không tiếc tay, cưỡi ngựa này, lướt sóng này, đua xe này, các trò giải trí của người có tiền, hơn nữa thần kinh vận động của cô rất tốt nên môn nào cũng khá.

"Tôi biết thật mà." Cô nói với Lệ Lôi.

"Nhưng." Lệ Lôi hỏi: "Không phải em nói em tới kỳ sinh lý sao?"

Hạ Lăng thản nhiên nhìn anh: "Lừa anh thôi."

Lệ Lôi: "..." Cô gái này cũng dám lừa anh, tạm thời ghi nhớ việc này, đợi sau khi theo đuổi được cô thì nhìn xem anh "thu phục" cô như thế nào, hừ hừ...

Lý Bối Nhi không thèm chúý hai người, lén lút chạy đến giành chọn ngựa trước, cao giọng tuyên bố: "Tôi muốn con này!" Cô ta chọn một con ngựa cao to màu đỏ thẫm, có dòng máu thuần chủng ngựa Anh, cơ thểđẹp, bốn chân thon dài cân xứng, tràn ngập sức bật, nhìn qua chính là ngựa tốt. Trên thực tế, Lý Bối Nhi và nhiều người ởđây đều biết, con ngựa này tên là Máu Son, là con ngựa nổi tiếng trong câu lạc bộ cưỡi ngựa Nam Sơn, cũng là con ngựa tốt nhất mà hội viên bình thường có thể mượn được.

Lý Bối Nhi vì trèo lên kim chủ mà cố gắng khổ luyện cưỡi ngựa, chọn được con ngựa này càng như hổ thêm cánh.

Rất nhiều người cũng thầm thở dài, xem ra cô gái mà Anh Lệ dẫn tới kia phải thua rồi.

Nhưng, Hạ Lăng lại thong dong bình tĩnh đi vào trong chuồng ngựa chọn lựa. Bình thường, người không biết cưỡi ngựa, nhìn thấy nhiều con ngựa cao to như vậy đều sợ sệt, nhưng Hạ Lăng không thế, bình tĩnh nhưđang nhàn nhã dạo chơi trong vườn hoa sau nhà, thậm chí lúc đối mặt với ngựa đẹp, đôi mắt cô trong suốt cũng không động đậy.

Không lâu sau, mọi người đã nhìn ra cô gái này thật sự hiểu ngựa.

Chỉ là như vậy thì sao? Ngựa tốt nhất đã bị Lý Bối Nhi chọn rồi, những con còn lại đều không đuổi kịp tốc độ.

"Còn ngựa khác không?" Hạ Lăng hỏi.

"Có thì có." Nhân viên phục vụđi chọn ngựa cùng bọn họ của câu lạc bộ nói: "Hai con ngựa Ả rập, một con Trakehner, và một con thuần huyết Anh. Bốn con này đều có giấy chứng nhận dòng máu thuần chủng, chỉ có thẻ hội viên màu đen cao cấp mới mượn được."

"Tôi có thẻđen cao cấp." Lệ Lôi nhìn Hạ Lăng cười xán lạn.

Hạ Lăng: "... Không cần." Thật ra con ngựa mà cô thực sự cảm thấy hứng thứ không phải là mấy con ngựa này.

"Dùng của tôi, dùng của tôi!"

"Chúng tôi đều có thẻđen cao cấp!" Một đám người con nhà giàu chỉ sợ thiên hạ không loạn.

Hạ Lăng đỡ trán, quyết định tốt hơn là không đểý tới bọn họ...

Theo như cô nhớ rõ thì không chỉ có từng này con ngựa, trong Câu lạc bộ Cưỡi ngựa Nam Sơn, còn tồn tại vài con đặc biệt, đó là ngựa của người có tiền gửi nuôi trong này. Cô do dự hỏi Lệ Lôi: "Vừa rồi anh cưỡi ngựa nào?"

"Tôi?" Lệ Lôi nói: "Là ngựa Hanover của tôi." Anh có gửi nuôi một con ngựa Hanover huyết thống không tệ trong đây, đáng tiếc chính là dù lực nhảy của Hanover không tầm thường, nhưng lại không thích hợp đểđua như ngựa Anh huyết thống thuần chủng, cho nên vừa rồi Lệ Lôi không đưa con ngựa này cho Hạ Lăng, mà muốn dùng thẻđen cao cấp mượn ngựa huyết thống thuần chủng của câu lạc bộ giúp cô.

Hạ Lăng nói: "Có thể dẫn tôi đi xem không?"

"Được." Lệ Lôi dứt khoát đồng ý. Mặc dù có chút bất ngờ nhưng cô cảm thấy hứng thú với ngựa của anh, anh rất vui vẻ.

Anh Lệ dẫn người đi thăm ngựa của anh, ai dám cóý kiến? Vì vậy, một đám người đi theo Lệ Lôi, di chuyển đến chuồng ngựa cấp đặc biệt của câu lạc bộ. Những con ngựa ởđây đều là của hội viên thẻđen cao cấp gửi nuôi, bình thường không mở với người ngoài, chúng được nuôi thả, thỉnh thoảng có bóng duyên dáng lướt qua tầm mắt của mọi người.

Lệ Lôi đặt tay lên môi, huýt sáo.

Một con ngựa màu đen xinh đẹp xuất hiện trước mặt tất cả.