Sở Thâm quay đầu nhìn Bùi Tử Hành.
Ánh mắt ông chủ u ám, nhìn chằm chằm vào cô bé đang đánh nhau dưới lầu.
Trong trí nhớ của Sở Thâm, ông chủ chưa từng nhìn ai hay vật gì với ánh mắt như vậy. Trong nháy mắt đó, anh ta hiểu được tầm quan trọng của cô bé này trong lòng ông chủ. Anh ta có thể đi theo ông chủ nhiều năm như vậy, không chỉ có may mắn mà bản lĩnh trông mặt nói chuyện của anh ta cũng rất giỏi, lúc này hỏi viện trưởng trại trẻ mồ côi: "Cô bé kia là ai?"
Viện trưởng cũng phát hiện ra đám nhỏ đánh nhau, vẻ mặt rối rắm, nói với bọn họ rằng cô bé đó tên là Hạ Lăng, đã quen với chuyện không có phép tắc gì, thường đánh nhau với những đứa trẻ khác, để hai vị khách quý chê cười.
Bùi Tử Hành ngắt lời viện trưởng: "Tôi muốn nhận nuôi cô bé."
Nói bằng câu khẳng định, không thể nghi ngờ.