"Tôi sao?" Sở Thâm kinh ngạc.
"Đúng thế." Phó đạo diễn nói. "Không có lời kịch, chỉ ở đó diễn vài động tác, lộ mặt mấy lần, dáng người của cậu rất hợp." Ông ta vừa nói vừa nhét quần áo diễn viên quần chúng vào tay anh ta, và một tờ tiền giấy: "Đây là tiền boa ngoài tiền đưa thức ăn của cậu, hôm nay đừng về nữa, bên này chúng tôi làm xong sẽ có tiền diễn cho cậu."
Sở Thâm cúi đầu nhìn thoáng qua tờ tiền trong tay, nói: "Được."
Vì tiền, anh ta bằng lòng làm bất cứ chuyện gì, từ ngày gia đình xảy ra chuyện, anh ta đã thề phải gây dựng gia đình lần nữa, cuối cùng sẽ có một ngày, anh ta không phải cầu xin khắp nơi bị người ta khinh thường nữa, không phải dùng tiền bán đồ đạc trong nhà chịu đói.
Anh ta cố gắng diễn tốt vai trò diễn viên quần chúng này.