"Hừ, tớ muốn tiến bộ mà còn cần chị ta sao?" Diệp Tinh Phỉ rất không vui, tức giận nói: "Lúc mới bắt đầu chị ta cũng không bằng tớ! Người thi được vào trung tâm huấn luyện với điểm cao là tớ! Nhân viên trong trung tâm nể tớ nên mới cố nhận nốt chị ta! Sao tôi có thể đi cầu xin một kẻ không bằng mình?!"
Lưu Ly lại không đồng tình: "Phỉ Phỉ, cậu không biết xưa đã khác nay sao? Dù điểm nhập học khi đó của cậu cao hơn cô Lăng, nhưng người bây giờ trở thành Thiên hậu là chị ấy. Về sau cậu đừng già mồm nhắc lại chuyện điểm nhập học nữa, cậu có biết rất nhiều bạn học đều nói..."
Lưu Ly nói được một nửa thì chợt dừng lại.
"Tớ có biết cái gì cơ?" Diệp Tinh Phỉ cụt hứng hỏi lại.
Lưu Ly do dự, muốn nói lại thôi.
"Nói đi!" Diệp Tinh Phỉ thúc giục cô ta: "Lưu Ly, cậu không coi tớ là bạn nữa!"