"Vậy phải làm sao đây?" Hạ Lăng lo sợ không yên hỏi.
Giọng Lệ Lôi rất bình tĩnh: "Chúng ta cứ xem danh sách đấu giá trước đã, để loại trừ khả năng con bị đưa ra đấu giá. Sau đó em hãy về phòng nghỉ ngơi…" Mỗi nhóm khách ở đây đều có một phòng nghỉ riêng của mình. Lệ Lôi nói tiếp: "Em đi chung quanh, thăm dò tất cả những nơi chưa thăm dò trên chiếc du thuyền này một lần."
Đây là cách nhanh nhất để tìm được Thiệu Huy.
Hạ Lăng cũng không có ý kiến nào hay hơn nên đành nghe theo Lệ Lôi.
Hai người tới phòng đấu giá, vì vẫn chưa tới giờ nên trong phòng đấu giá rất yên tĩnh, chỉ có mấy nhân viên tiếp đãi đang ghi tên khách tham gia. Hạ Lăng dẫn Lệ Lôi qua đó, cũng hỏi nhân viên công tác một bản danh sách rồi cẩn thận mở ra xem. Bản danh sách được làm rất tinh xảo từ da trâu với hoa văn tinh tế, tổng cộng có 9 tờ, trên mỗi tờ đều được in một tấm ảnh của nô lệ.
Trong đó có bảy là người lớn, hai là trẻ con.
Tất cả đều là bé gái, không có Thiệu Huy.