Cuối cùng cô cùng biết vì sao lúc cô hỏi "Liệu Thiệu Huy có bị thú dữ tấn công không", biểu cảm của Lệ Lôi lại kỳ lạ như vậy. Một con rắn khổng lồ hai người ôm đang canh giữ ở dòng suối gần đó, hoa văn màu xanh lục đậm rực rỡ trên người chứng minh một điều nó không phải là loài lương thiện. Nhưng một sinh vật đáng sợ như vậy, bây giờ lại như bị rắn kiểng nhập, để mặc cho đứa bé nho nhỏ ngồi trên lớp vảy bóng loáng của nó...
Nó còn cẩn thận dùng chóp đuôi làm hàng rào chắn để cậu bé không bị tuột xuống.
Hạ Lăng nhìn tới ngẩn người.
"Mẹ ơi, mẹ ơi!" Thiệu Huy thấy cô đi tới thì rất hưng phấn, cậu hào hứng quơ chân tay ngắn ngủn nho nhỏ, nói với con rắn khổng lồ: "Mau đưa tớ tới bên cạnh mẹ!"
Con rắn khổng lồ kia như nghe hiểu cậu nói gì, ngoan ngoãn đưa cậu bé đến trước mặt Hạ Lăng.