Bùi Tử Hành đi ra ngoài theo cô.
Hành lang dài và trống trải yên tĩnh đến mức kỳ quái. Hạ Lăng nhìn người đàn ông trước mặt, phá vỡ im lặng trước: "Có phải anh bảo bác sĩ giấu giếm nhóm máu của Thiệu Huy hay không?" Mặc dù cô không tính là thông minh, nhưng cũng chưa ngốc hết thuốc chữa. Liên kết mọi chuyện từ đầu đến cuối là cô đã đoán ra tám, chín phần.
Từ đầu khi Bùi Tử Hành biết được Thiệu Huy xảy ra chuyện đã dự đoán được cô sẽ hỏi.
Lúc này, hắn trả lời không vội vã: "Giấu giếm nhóm máu của Thiệu Huy? Anh làm chuyện nhàm chán như vậy để làm gì? Nhóm máu thế này rất ít thấy, bệnh viện bất cẩn xét nghiệm sai cũng có. Tiểu Lăng, anh không cần phải cố ý giấu giếm em, nó cũng đâu phải con của em. Con của em… đã không còn nữa."
Hắn tìm một cách nói khá ôn hòa.
Hạ Lăng vẫn trừng mắt dữ tợn với hắn: "Anh nói dối!"