Cô chật vật chờ anh ở sân bay một tuần trời.
Trong lúc đó, cô có gọi điện thoại cho anh, nhưng lần nào kết nối cũng là ông cụ Lệ mỉa mai, mắng chửi cô, còn gửi video Lệ Lôi dìu Tô Đường đi tản bộ cho cô xem: "Bây giờ Tiểu Lôi nào có thời giờ quan tâm đến cô được? Về nước giải thích? Đơn giản chỉ là bản tính của đứng núi này trông núi nọ của đàn ông thôi, chưa nỡ bỏ sắc đẹp của cô, dỗ dành cô làm người tình, gái được bao nuôi, kẻ thứ ba. Loại phụ nữ không sinh được con còn khắc chồng như cô, ít nhất cũng phải tự biết mình ra sao chứ!"
Cô bị mắng tới ngẩn người, nhìn đến đôi trai gái trong video.
Dưới, ánh nắng chiều dịu nhẹ tỏa xuống mặt, Tô Đường dùng một tay đỡ bụng, bước chậm rãi bên cạnh Lệ Lôi. Cô ta cười nói chuyện gì đó với Lệ Lôi, rồi anh trả lời lại, dường như cô ta rất vui vẻ nên mặt mày thư giãn, rồi lại nở nụ cười. Lúc đang cười, chân cô ta bỗng mất thăng bằng, cả người như sắp ngã xuống.
Lệ Lôi nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy cô ta, ôm cô ta vào lòng.