Trong đám nghệ sĩ, ai ai cũng có dung mạo xuất chúng, mà Bạch Mộ Dung chính là người ưa nhìn nhất trong số ấy.
Hạ Lăng nhìn qua gương mặt đẹp điên đảo chúng sinh kia, lâu lắm không gặp, vẫn là đôi mắt phượng, cặp môi mỏng, ánh mắt cười tựa như không ấy, tuy anh ta chỉ bình thản đứng ở đó, nhưng trông giống như một bức ảnh được chụp bởi một tay phó nháy xuất sắc, chẳng có chỗ nào chê được.
Quả không hổ là hoàng tử trong mộng của hàng nghìn fan hâm mộ.
Vị hoàng tử có vẻ đẹp tuyệt sắc khuynh thành kia đang đi về phía Hạ Lăng: "Gặp tôi cũng không cười một cái? Tiểu Lăng, cô vẫn như thế, chẳng có gì thay đổi, lúc nào cũng rất lạnh lùng."
Hạ Lăng nói: "Tôi bán nghệ không bán nụ cười."