Hạ Vũ nhìn chằm chằm vào cô: "Cô đúng là đồ không biết xấu hổ, không ngờ cô lại dùng đứa bé để trói anh Tử Hành vào mình. Cả cái giới giải trí này không có ai đê tiện bằng cô, dùng thủ đoạn này để gả vào nhà giàu, cô quá vô sỉ!"
"Vậy cô đi mà nói với anh Tử Hành của cô ấy, bảo anh ta đừng cưới tôi nữa, cảm ơn cô!" Những lời này Hạ Lăng nói từ tận đáy lòng, tưởng ai cũng muốn gả cho Bùi Tử Hành chắc? Nếu có ai đến khuyên Bùi Tử Hành đừng cưới cô nữa, cô sẽ cảm động rơi nước mắt, một ngày dập đầu ba bữa luôn.
Hạ Vũ lại tưởng cô không sợ: "Chẳng qua là ỷ vào cục thịt trong bụng kia thôi!"
"Cô có đâu mà nói." Hạ Lăng chưa bao giờ là người chịu thiệt ngoài miệng, nhạt nhẽo trả về một cậu, vui vẻ nhìn sắc mặt Hạ Vũ thay đổi. Cô thắng trận này, nhưng đột nhiên thấy thật nhàm chán, cần gì phải tốn nước bọt với loại người này? Nhất thời cô chẳng còn hứng thú gì nữa, nói với trợ lý: "Chúng ta đi."