Hạ Lăng vô cùng căng thẳng, cho tới khi Bùi Tử Hành đặt cô lên chiếc giường êm ái ở phòng ngủ, cô vẫn không dám nhúc nhích.
Hắn cúi người xuống, ngón tay lướt qua vạt áo của Hạ Lăng, dừng trên cúc áo của cô. Áo sơ mi được làm từ vải 100% cotton rất mỏng, hơi ấm từ ngón tay của hắn truyền đến lồng ngực cô, cô co rúm người lại.
Bùi Tử Hành lập tức dừng lại, được một lát sau, hắn thu tay lại.
"Cởi đồ ra đi. Anh đi lấy đồ sạch cho em." Hắn nói.
Hạ Lăng cúi đầu nhìn áo sơ mi trên người, ở nơi một góc khuất có dính một vết rượu nhỏ, nếu không nhìn kỹ thì sẽ không hề nhìn ra. Nhưng quy định nhà họ Bùi rất nhiều, từ trước đến giờ hắn luôn là người kỹ tính, tuyệt đối không có chuyện để cô mặc bộ đồ này tiếp tục ăn cơm.
Nhưng Hạ Lăng còn không muốn thay quần áo trước mặt hắn hơn, ai mà biết được sẽ xảy ra chuyện gì chứ. Thấy hắn xoay người đi đến gian để quần áo tìm đồ cho cô, cô vội vàng nhảy xuống giường: "Tôi đi tắm đây."