Hạ Lăng muốn không muốn cho anh xem, sợ anh sẽ nhận ra điều gì đó từ ngày sinh tháng đẻ.
Nhưng trải qua nhiều lần sống chết như vậy, cô lại chợt nhận ra tấm bùa hộ mệnh này có sức nặng thế nào, nên đột nhiên cảm thấy, có một số việc có lẽ không cần giấu anh kỹ như vậy.
Cô buông tay ra, tùy anh lấy tấm bùa hộ mệnh đó.
Lệ Lôi cúi đầu nhìn dấu vết mới khắc lên đó.
"Phía trên là ngày sinh tháng đẻ của chúng ta." Hạ Lăng sợ anh sẽ tốn nhiều công sức để điều tra như Hạ Mặc Ngôn nói, nên bèn nói thẳng cho anh biết: "Sinh nhật của em... không giống như ngày ghi trên giấy tờ."
Lệ Lôi hơi nhướng mày. Anh đã nghi ngờ lý lịch của cô từ lâu, nhưng vẫn mãi không có cơ hội chứng thực. Hôm nay nghe cô nhắc tới chuyện này, anh bèn cẩn thận hỏi: "Sao lại thế?"
Hạ Lăng cúi đầu, nhìn ngón tay đang đan vào nhau của hai người.