Mặc dù Lệ Lôi luôn nói chơi đóng giả rất vui.
Nhưng cô biết, những lời này chỉ là không muốn để cô áy náy lo lắng mà thôi.
Nghĩ tới đây, Hạ Lăng ngẩng đầu lên, nói với Lâm Úc Nam: "Cảm ơn ý tốt của bọn họ, hoãn lại đi."
Lâm Úc Nam quả thật muốn xông lên bóp chết đôi nam nữ chó má này, cái gì gọi là sinh con gái như bát nước đổ đi? Cái gì gọi là có người khác phái là đánh mất nhân tính? Cái gì gọi là có trai quên bạn?… Phẹt, cái cuối cùng không tính. Tóm lại Lâm Úc Nam rất phẫn nộ, rất gắt gỏng:, "Cô có biết đây là cơ hội tốt nhường nào không? Cô và ảnh Ảnh đế Dung duy trì độ hot một năm, trong một năm đó cô cũng sẽ ra abum nhạc, còn có thể tổ chức concert, mời Dung Bình tới làm khách vip… rồi một năm sau hai người tuyên bố chia tay với công chúng, ít nhất cô cũng tăng bốn năm cấp! Nếu may mắn còn có thể trở thành ngôi sao hàng đầu! Bỏ xa Hạ Vũ và Lạc Lạc!"
"Anh Lâm, trà của anh." Lạc Lạc lặng lẽ xuất hiện sau lưng anh ta.
Lâm Úc Nam: "…"