Bùi Tử Hành tiến lên trước vài bước. Hạ Lăng cảnh giác lui ra sau.
Giọng hắn ta trầm thấp: "Nói cho tôi nghe, tại sao cô biết?"
Đầu óc Hạ Lăng trống rỗng, trong cái khó ló cái khôn, bật thốt lên: "Là Lệ Lôi nói." Dù sao boss Lệ cũng đang đón tết trên hòn đảo nhỏ ở nước ngoài, cô không tin Bùi Tử Hành sẽ thật sự đi hỏi anh.
"Lệ Lôi?" Mắt Bùi Tử Hành hơi tối lại: "Cậu ta điều tra tôi?"
Hạ Lăng nhớ trước kia Lệ Lôi từng nói anh đang điều tra Bùi Tử Hành, còn nói với cô rằng Bùi Tử Hành rất nguy hiểm, bảo cô chú ý tránh xa hắn. Cô không biết Lệ Lôi đã điều tra đến mức nào, nhưng dù sao thì cứ vượt qua cửa ải khó khăn trước mắt rồi hẵng tính.
"Anh là đối thủ cạnh tranh, đối thủ trên thương trường của anh ấy, anh ấy điều tra anh cũng rất bình thường." Cô cố gắng giữ bình tĩnh.
"Vậy sao?" Giọng Bùi Tử Hành rất lạnh nhạt, hắn ta đột nhiên hỏi: "Không phải vì cô sao?"